Suốt mấy hôm nay, bên ngoài trời mưa không ngớt, kéo dài đến tận khuya. Kể từ sau ngày hôm đó, tần suất trở về nhà của Gia Khiêm ngày một ít. Có hôm anh gọi điện thoại báo về với Tiểu Hà rằng không cần chờ cửa. Toàn bộ cuộc trò chuyện giữa hai người họ đều được Ngân Tuệ đứng từ xa nghe thấy. Vẻ mặt cô trở nên âm trầm mà lặng lẽ bước trở lên lầu. Đã mấy ngày nay, cô không nhìn thấy nét mặt ôn nhu của Gia Khiêm mà cảm thấy vô cùng trống vắng, đến mức chẳng thèm bận tâm đến tin nhắn vào mỗi tối trước khi ngủ từ phía Mạc Thiên Kỳ.
Cạch...
Khoảng tầm vài phút, Ngân Tuệ vội vã chạy sang phòng bên cạnh mà mở tung cửa bước vào. Cô tỏ ra hụt hẫng ngay khi nhìn thấy cảnh tượng trống trải ở bên trong. Căn phòng tối om, không được thắp sáng bởi ánh đèn ngủ đặt cạnh đầu giường.
- Đã gần mười giờ mà anh ấy vẫn chưa về sao?"
Nói rồi, Ngân Tuệ kéo tung tấm rèm cửa mà nhìn ra ô cửa sổ, bên trong căn phòng ngăn nắp của anh. Hiện tại bây giờ đang là mưa đầu mùa, thi thoảng có cả sấm chớp khiến cô không thể không lo lắng cho tình trạng của Gia Khiêm hiện như thế nào.
Tút...Tút...
Gọi mãi mà người ở đầu dây bên kia không bắt máy khiến Ngân Tuệ lúc này ngập tràn lo lắng mà hớt hải chạy xuống lầu, cất giọng dò hỏi từ phía Tiểu Hà:
- "Dì Tiểu Hà, anh Gia Khiêm có gọi điện thoại cho dì không?"
Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3305256/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.