** Lưu ý trước khi đọc: "Chương này có vài cảnh miêu tả nhạy cảm cho nên không khuyến khích đọc giả dưới 18 tuổi."
Ngụy Hắc Viễn cọ cọ đầu mũi của mình lên chóp mũi của người trước mặt mà mừng rỡ nói:
- "Mộng Ninh, đây có lẽ là ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh."
Nói rồi, anh nhấc bổng người Cẩm Mộng Ninh lên mà chậm rãi đặt cô nằm lên trên giường, sau đó trụ ở trên thân hình mảnh mai của cô, ánh mắt trìu mến, trầm giọng nói:
- "Mộng Ninh, cùng anh trải qua đêm sinh nhật đáng nhớ này nhé."
Anh giữ chặt lấy đôi tay nhỏ nhắn của Cẩm Mộng Ninh mà áp lên trên đỉnh đầu khiến cô có một dự cảm chẳng lành mà hướng mắt về phía chiếc bánh kem sôcôla vẫn còn nguyên vẹn đặt ở trên bàn gần đó, nhỏ giọng nói:
- "Ngụy Hắc Viễn, anh chỉ mới thổi nến thôi. Chi bằng, nếm xem hương vị của chiếc bánh như thế nào?"
Nghe những lời nói cố tình đánh lạc hướng này của cô khiến người trên thân sớm đã hiểu ra mà lập tức lắc đầu. Anh khẽ cúi xuống, ghé sát vào tai cô nói nhỏ:
- "Anh không hứng thú với bánh kem. Anh chỉ hứng thú với em mà thôi."
Ngay khi Ngụy Hắc Viễn sắp sửa hôn vào ngần cổ, liền lập tức, cô lắp bắp lên tiếng đáp:
- "Khoan đã, tôi...tôi..."
Hàng lông mày Ngụy Hắc Viễn khẽ chau lại, ánh mắt trìu mến nhìn chằm chằm vào người nằm dưới thân đang tìm cách né tránh mình mà trầm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/2733188/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.