Cẩm Mộng Ninh tròn xoe mắt nhìn chằm chằm vào người nằm cạnh mà nghiêm túc nói:
- "Viễn, anh cũng biết con người thật của em rồi. Nếu lỡ sau này, chúng ta cãi vả, anh có tức giận mà đuổi em ra khỏi Ngụy gia không?"
Mặc dù cô chỉ đưa ra tình huống giả thiết, thế nhưng người bên cạnh đã có phần không vui. Anh khẽ nhíu mày, nhìn thẳng vào mắt cô, trầm giọng đáp:
- "Em sợ anh sẽ thay lòng sao?"
Cẩm Mộng Ninh trở nên trầm ngâm, sau đó nhỏ giọng nói:
- "Chẳng qua là...em nghĩ rằng những gì mà anh đối xử với em chỉ là vì anh quá yêu Phương Mộng Ninh và em hiện đang ở trong hình hài của cô ấy...ưm..."
Ngay khi cô vừa dứt lời liền cảm nhận nụ hôn rất đỗi ôn nhu từ phía người đối diện. Một lúc sau, Ngụy Hắc Viễn chậm rãi rời khỏi cánh môi anh đào của thiếu nữ mà trầm giọng đáp:
- "Em sợ rằng mình là thế thân của cô ấy sao?"
Dứt lời, anh vòng tay ôm cô vào lòng mà chậm rãi tiếp:
- "Cẩm Mộng Ninh, anh thừa nhận rằng từ trước đến nay, trong lòng anh chỉ tồn tại một bóng hình của Phương Mộng Ninh mà thôi. Anh luôn cố gắng đối xử với cô ấy một cách tốt nhất có thể. Thế nhưng, đáp lại tình cảm ấy, Phương Mộng Ninh lại nhiều lần muốn giết chết anh, cũng chỉ vì anh chính là nguyên nhân gây ra cái chết của vị hôn phu cô ấy."
Giọng nói của anh lúc này đã trở nên khàn đục mà hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/2733183/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.