Sáng ngày hôm sau khi tỉnh dậy, hoàng đế thấy người phụ nữ bên cạnh là Lương Phương Ái thì bất ngờ
Y vừa hỏi vừa mặc y phục " Chuyện này là sao? Sao không phải là Diệp Mẫn? "
Lương quý phi cũng tỉnh giấc nhìn y bên cạnh " Hoàng thượng ngài tỉnh rồi à? "
" Sao nàng lại ở cùng ta? "
Biết y không muốn làm chuyện đó với mình Lương quý phi mặc y phục đàng hoàng mà bước xuống giường" Thiếp chả mong nhận được tình yêu từ ngài… nhưng nếu là con của ngài ta nhất định sẽ vui khôn xiết mà nuôi dưỡng nó "
Hoàng đế biết việc này là ngoài ý muốn nên cũng đáp " Nếu nàng mang long thai ta nhất định sẽ yêu thương đứa trẻ đó…"
Nàng tức giận với sự ích kỷ của y mà hờn dỗi " Vậy…còn thiếp? Ngài cũng không thèm để ý đến thiếp để đứa con có thể có một gia đình sao? "
" Việc đó ta sẽ tính sau… Chắc gì nàng đã mang thai…"
Lúc này Diệp Mẫn mới bước vào, thấy Diệp Mẫn hoàng đế vội chạy đến giải thích
" Diệp Mẫn chuyện này…ta không hề muốn…"
Diệp Mẫn mỉm cười" Ta không trách ngài…Chuyện này là lẽ đương nhiên rồi ta không thể làm tròn thân phận phu thê với ngài nên chuyện có thai là điều không thể… nên để người có chức vị là Lương quý phi đây đảm nhiệm thì hơn… Thiếp rất vui mừng nếu quý phi có thể mang long thai của hoàng thất thay thần thiếp "
Lương quý phi với vẻ mặt vô cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3552771/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.