" Đây là ý đồ của hắn sao? " Ngũ Sở thầm nghĩ 
" Chết tiệt, cũng may là không bị ngã nhưng giờ phải làm sao đối mặt được với hắn? Chắc hắn đang nghĩ mình đang có ý đồ gì đó chắng...Mau chóng lết cái xác về cùng với hòm vàng này mới được " Ngụy Đồ Thanh nghĩ xong liền tách khỏi người Ngũ Sở -" Ta tự đi được... Cảm ơn ngươi nhé..." Ngụy Đồ Thanh cố để bàn chân cử động nhưng có lẽ bàn chân phải của hắn không nghe lời hắn " Chết tiệt không cử động được..." chàng lẩm bẩm thấy Ngụy Đồ Thanh không giống như đang diễn Ngũ Sở bèn lại gần định hỏi thăm nhưng theo phản xạ mà Ngụy Đồ Thanh lùi một bước nhưng chàng lại hụt chân vì đó là bậc thang 
- " Đã đen còn đen hơn, lần này chắc ngã thật rồi chân không nghe theo ý mình..." 
  Ngũ Sở có chút lo lắng mà lao đến kéo Ngụy Đồ Thanh về phía trước ôm hắn vào lòng 
" Ngươi nên cẩn thận một chút chứ, nếu ta không đỡ được ngươi chắc giờ đầu ngươi có một cục u đấy " Ngũ Sở nói có ý trêu chọc. Ngụy Đồ Thanh bĩu môi chê bai " Cách đỡ của ngươi không nên áp dụng với ta đâu chúng ta đều là nam nhân, ngươi nên áp dụng cách này với nữ nhân mới đúng...Dù gì cũng cảm ơn ngươi, giờ thì mau buông ta ra..." 
" Được rồi "Ngũ Sở nói rồi buông Ngụy Đồ Thanh, Ngũ Sở quay người ngồi xuống ghế nhìn về phía Ngụy Đồ Thanh 
- " Ngươi nên ra ghế của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-gia-mao-khong-muon-chet/3552737/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.