"Kẻ nào!?"
Lông tóc toàn thân Tần Phong dựng đứng, vội vàng ngước mắt nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy bầu trời vốn còn yên bình bỗng chốc phong vân biến sắc, mây đen như thú dữ điên cuồng cuộn trào hội tụ. Ngay sau đó, một bàn tay vàng kim che kín bầu trời, tựa như thò ra từ trong hỗn độn vô tận, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, xé toạc từng tầng mây dày đặc mà xuất hiện.
Nơi bàn tay đi qua không chỉ vỡ vụn như thủy tinh, mà còn phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Đặc biệt là Tần Phong dưới bàn tay khổng lồ ấy, trông nhỏ bé như con kiến. Tóc tai hắn bay loạn trong gió, y phục phần phật tung bay, dường như chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi hắn bay mất tăm tích.
"Sư tôn, cứu ta!!"
Ẩn Môn Môn chủ như nhìn thấy cứu tinh, lập tức chật vật hướng lên trời gào thét.
"Sư tôn? Thiên Cung!?"
Lông mày Tần Phong nhướng lên, nhớ lại lời Dao Quang từng nói.
Ẩn Môn chỉ là người đại diện của Thiên Cung tại Tiên giới, mỗi đời Môn chủ đều là con rối của Thiên Cung, cho nên chủ nhân của bàn tay khổng lồ kia tám phần là Môn chủ đời trước của Ẩn Môn. Nói cách khác, hắn đã vén lên được một góc của Thiên Cung.
"Dị số, đáng chém!!"
Một giọng nói già nua từ thiên ngoại vọng lại, tựa như lời tuyên án của thần linh đối với phàm nhân.
"Chỉ bằng ngươi!?"
Tần Phong nhìn bàn tay khổng lồ, chẳng hề sợ hãi chút nào.
Chỉ thấy trong đôi mắt hắn bùng lên ngọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896823/chuong-2393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.