"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!!"
Ẩn Môn Môn chủ không còn giữ được bình tĩnh nữa, không hiểu Tần Phong làm cách nào khóa được vị trí của hắn.
Tần Phong hiện tại không chỉ mất đi thị giác, mà ngay cả vị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác cũng đều bị bóc tách. Thậm chí để đề phòng vạn nhất, hắn còn che giấu khí tức bản thân, theo lý mà nói tuyệt đối không thể bị phát hiện mới đúng.
Xoẹt một tiếng, kiếm lướt qua, "căn" đứt đoạn!! Chỉ thấy Tần Phong chẳng thèm giải thích, trực tiếp cầm Tổ Truyền Ma Kiếm tốc biến đến cắt "căn".
"A!!"
Ẩn Môn Môn chủ được trải nghiệm quy tắc Hoang Cổ, đeo lên chiếc mặt nạ thống khổ mà gào thét thảm thiết.
"Hít hà!!"
Cánh đàn ông toàn trường lập tức hít sâu một hơi khí lạnh, theo bản năng kẹp chặt hai chân lại.
Vốn tưởng quy tắc Hoang Cổ là do Tiểu Bạch sáng tạo, không ngờ lại được thừa kế từ Tần Phong, điều này khiến bọn họ nhớ lại truyền thuyết về Vô Căn Môn Môn chủ trăm năm trước.
"Quả nhiên là Tần huynh!"
Lâm Tam không nhịn được cảm thán một tiếng, đối với chuyện này đã quá quen thuộc rồi.
"Đúng là một tên súc sinh mà!"
Triệu Trường Sinh thấy cảnh này, nhỏ giọng lầm bầm.
Sở dĩ sau khi bị Tần Phong hố, hắn không dám lén lút tìm cách trả thù, không phải vì không tự tin vào thực lực bản thân, mà là vì hắn biết giới hạn của Tần Phong thấp đến mức nào. Không cẩn thận là được trải nghiệm quy tắc Hoang Cổ ngay.
"Bản đế không quen hắn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4896822/chuong-2392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.