Thân thể Tần Phong lại trầm xuống, phát ra tiếng xương cốt kêu vang:
"Ách..."
Tựa như có ngàn vạn ngôi sao rơi xuống đè nặng lên vai, hai đầu gối hắn bắt đầu run rẩy, cong xuống.
Tiểu Bạch không chịu nổi áp lực, vội vàng rúc vào lòng Tần Phong:
"Ai u, thỏ ta không chịu nổi rồi!"
Lăng Tiêu Tiên Đế thấy Tần Phong vẫn còn ngoan cố giãy giụa, không khỏi tăng thêm vài phần lực đạo:
"Còn không quỳ xuống!"
Thanh âm trầm thấp tràn ngập uy nghiêm, như sấm rền trong mây, mỗi từ thốt ra đều mang theo sức mạnh thiên địa, khiến người nghe không dám nảy sinh ý nghĩ phản kháng.
Tần Phong cắn răng ngẩng đầu, ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào Lăng Tiêu Tiên Đế:
"Ngươi còn chưa đủ tư cách!"
Nhất cử nhất động của đối phương đều tràn ngập uy nghiêm cùng sức mạnh vô thượng, tựa như hắn mới là trung tâm thế giới, nắm giữ vận mệnh sinh linh trong lòng bàn tay. Mọi người trước mặt hắn chỉ như kiến hôi, chỉ biết run rẩy phục tùng.
Nhưng thì đã sao!!
Hắn chính là nam nhân kế thừa ý chí Thừa Tướng, sao có thể vì chút khó khăn này mà khuất phục? "Ầm ầm!!"
Tần Phong tiếp tục gia tăng trạng thái tăng phúc, quanh thân bộc phát hào quang rực rỡ.
Năng lượng cuồng bạo trong cơ thể bùng nổ, giúp hắn trụ vững trước uy áp của Lăng Tiêu Tiên Đế. Hai đầu gối đang cong dần thẳng lại, dáng đứng sừng sững như cây tùng già giữa trời bão táp.
Đệ tử xung quanh điên cuồng hò hét:
"Mẹ kiếp, lại còn có thể chịu đựng được!"
Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888238/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.