Thiên Ngoại Phi Tiên!
Kiếm quang kinh diễm của Di Đà đột ngột hiện ra giữa Tiên Giới, một kiếm phong hoa tuyệt đại khiến vô số kiếm khách phải cúi đầu bái phục. Cả Di Đà giới dường như tĩnh lặng trong khoảnh khắc ấy, chỉ còn lại một đường kiếm quét tan mây mù vạn dặm.
"Kiếm tốt!"
Triệu Trường Sinh không kìm được buột miệng khen ngợi.
Chỉ thấy Tần Phong bạch y phiêu dật tựa trích tiên giáng trần, kiếm ảnh hoa lệ khiến người ta mê đắm, nhưng ẩn sâu trong đó là sát khí lạnh lẽo thấu xương.
"Chút tài mọn, cũng dám múa rìu qua mắt thợ!"
Trong mắt Đàm Lực lộ ra hung quang, chẳng hề để Tần Phong vào mắt. Dù trạng thái tăng phúc của Tần Phong có kinh người đến đâu, hắn vẫn giữ vững niềm tin: Địa Tiên đỉnh phong và Kim Tiên đỉnh phong là khoảng cách một trời một vực, tuyệt đối không thể vượt qua.
"Chính là lúc này!"
Tiểu Bạch nãy giờ vẫn ẩn nấp, đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng Đàm Lực.
Lúc này, Đàm Lực đang dồn toàn bộ sự chú ý vào kiếm chiêu của Tần Phong và đối phó với các vị Thái Ất Kim Tiên xung quanh, sớm đã quên mất sự tồn tại của con thỏ "lão lục" này.
"Xoẹt!!"
Tiểu Bạch tung ra một sợi dây thừng vàng óng. Nó linh hoạt như rồng rắn, lao vút về phía Đàm Lực.
"Không ổn!"
Đàm Lực cảm thấy gáy lạnh toát, ánh mắt vội vàng đảo ra sau. Tiếc thay, do quá tập trung vào Tần Phong, khi hắn phát hiện thì đã quá muộn. Khổn Tiên Thừng như linh xà quấn chặt lấy thân thể, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888093/chuong-1559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.