"Quốc công!"
Trần Tổ đứng bên cạnh, không kìm được vẻ lo lắng hỏi:
"Tần Vương hiện tại đã nghèo đến phát điên rồi, liệu có tìm chúng ta tính sổ hay không?"
"Từ xưa đến nay, đế vương có mấy người làm được chuyện quân vô hí ngôn?"
Mộc Tú bày ra vẻ mặt như đã thấu hiểu thế sự, sau đó cười vang một tiếng đầy thoải mái:
"Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng. Tần Vương xử lý xong đám tham quan, còn phải sắp xếp tâm phúc trong triều, chỉnh đốn hoàng tộc, sau đó lại phải mưu cầu phát triển cho bách tính thiên hạ. Chờ đến khi hắn nhớ tới chúng ta, e rằng chúng ta đã sớm phi thăng Thượng Giới đi theo Thủy Hoàng rồi."
"Phi thăng Thượng Giới ư!?"
Lý Cực nghe vậy liền sốt ruột.
Tuy rằng năm đó hắn dựa vào thực lực tiến vào Thiên Hồng thư viện, thiên phú bản thân có lẽ mạnh hơn người thường đôi chút, nhưng lại không dám nắm chắc chuyện độ kiếp phi thăng.
Tam Lộng đại sư tiếp lời:
"Chỉ cần Thủy Hoàng còn, chúng ta có thể tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa!"
"Quốc công!"
Lý Cực đột nhiên quỳ gối trước mặt Mộc Tú, vẻ mặt chân thành khẩn khoản:
"Lý Cực tự biết thiên tư ngu dốt, khó lòng phi thăng Thượng Giới, nguyện bái ngài làm thầy, học Huyền Môn chi pháp..."
"Bái ta làm thầy!?"
Mộc Tú lập tức thét lên một tiếng chói tai, bị dọa cho nhảy dựng lên.
Nhớ lại năm đó Tứ Tú Hoang Cổ, kinh tài tuyệt diễm đến nhường nào.
Nhưng kết quả thì sao...
Thần Tú thu Lâm Tam làm đồ đệ, kết quả Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862917/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.