"Hắc hắc!!"
Hóa thân của Tần Phong (đang theo dõi Lâm Uyên) nghe hắn nói vậy cũng không nhịn được bật cười.
Hắn không biết ai đã bơm cho Lâm Uyên nhiều tự tin đến thế, nhưng hắn biết chắc chắn mình sắp kiếm thêm được một mớ điểm phản diện kha khá rồi.
"Hả!?"
Thân thể Lâm Uyên bất giác run lên, lại có cảm giác bị thứ gì đó bẩn thỉu nhắm vào.
Nhưng mặc kệ hắn dò xét thế nào cũng không phát hiện ra điều gì bất thường, cuối cùng đành tự an ủi là do mình lo nghĩ quá nhiều, sau đó vội vã lên đường đến kinh đô chờ thời cơ đục nước béo cò.
"Ắt xì!!"
Tần Hạo hắt hơi một cái rõ to, không biết ca cơ lầu xanh nào đang nhớ thương y.
"Tần Vương, trời lạnh nhớ mặc thêm long bào cho ấm!"
Mười Tám Đại Học Sĩ vội vàng chớp thời cơ, lôi ra một bộ long bào (kiểu dáng y hệt của Tần Hoàng) định khoác lên người y.
"Không được!"
Vận mệnh của bọn họ đã buộc chặt vào Tần Hạo. Nếu Tần Hạo chỉ dừng lại ở mức "Thanh Quân Trắc", Tần Hoàng sau khi dẹp loạn nhất định sẽ lôi bọn họ ra tính sổ. Chỉ khi Tần Vương thực sự lên ngôi, mạng nhỏ của bọn họ mới được bảo đảm.
"Ái chà, các ngươi làm cái gì vậy?"
Tần Hạo nhanh tay lẹ mắt né tránh, phát điên lên mắng:
"Bản vương đã nói bao nhiêu lần rồi! Chúng ta là 'Thanh Quân Trắc' (diệt trừ gian thần),không phải tạo phản!!"
"Vâng, vâng!"
Mười Tám Đại Học Sĩ ngoài miệng vâng dạ, nhưng tay chân nhanh nhẹn thu hồi long bào, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862865/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.