"Vĩnh viễn không lập Hậu!?"
Tử Diên giống như bị giẫm trúng đuôi, lập tức nhảy dựng lên khỏi vòng tay Tần Phong.
Nàng đã tốn bao nhiêu tâm tư lôi kéo Điềm Điềm, Tiểu Hương Phi, lại cùng Vu Lan đấu đá một mất một còn, thậm chí còn thức trắng đêm để nghiên cứu mấy cuốn "Sổ tay sinh tồn cung đấu". Kết quả tên "Tra Long" này lại phán một câu xanh rờn: Đại Tần vĩnh viễn không lập Hậu!
Điều này làm cho nàng trong nháy mắt cảm thấy mất đi mục tiêu của nhân sinh!
"Bình tĩnh một chút..."
Tần Phong vội vàng kéo tay Tử Diên, mở miệng trấn an.
"Ta không bình tĩnh được!"
Tử Diên ủy khuất bĩu môi, giống như con thú nhỏ bị gãy mất đôi cánh ước mơ.
"Khụ khụ..."
Tần Phong thấy không dỗ ngay được, liền tung chiêu bài cũ: giả bệnh ho khan kịch liệt.
"Bệ hạ!!"
Tử Diên giật nảy mình, lập tức quên cả giận dỗi, vội vàng sai người đi mời Hữu Dung tới.
"Ái phi à!"
Tần Phong thấy tâm tình Tử Diên đã dịu xuống, liền nắm lấy tay nàng, bắt đầu diễn nét thâm tình:
"Năm đó trẫm phụng mệnh Thủy Tổ Tần gia trốn sang Âm Nguyệt Hoàng Triều tị nạn. Vốn tưởng rằng đời này sẽ chỉ làm bạn với bóng tối, không ngờ vận mệnh lại cho trẫm gặp được nàng. Là nàng đã mang trẫm về Nguyệt Thần Cung, cho trẫm một tuổi thơ tràn ngập ánh nắng. Sau đó chúng ta cùng nhau lớn lên, thanh mai trúc mã, hai đứa trẻ vô tư lự..."
"Bệ hạ!!"
Tử Diên lập tức bị những lời đường mật này đánh gục, oán khí trong lòng tan biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862864/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.