"Đáng tiếc Danh Kiếm Sơn Trang đã mất!"
Đôi mắt Nhất Kiếm đột nhiên ảm đạm xuống:
"Nếu không ta chắc chắn sẽ cử hành một hôn lễ long trọng nhất thiên hạ cho muội, để muội trở thành nữ nhân hạnh phúc nhất Hoang Cổ."
"Nhất Kiếm ca ca!"
Lâm Tâm Nhi vô cùng cảm động nói:
"Tâm Nhi không cần hôn lễ long trọng, chỉ cần sau này chàng đối tốt với Tâm Nhi là được."
"Là ta vô dụng!"
Nhất Kiếm lộ ra vẻ mặt tự trách:
"Nếu như ta có được cơ duyên giống như Lâm Uyên huynh, thì muội có thể trở thành nữ nhân tôn quý nhất Hoang Cổ, không cần chịu ủy khuất như bây giờ."
"Nữ nhân tôn quý nhất Hoang Cổ!"
Lâm Tâm Nhi vốn luôn tự cho mình là thanh cao, nên hoàn toàn không có sức đề kháng trước những lời đường mật này.
Hơn nữa bây giờ nàng cũng không phải không có cơ hội, nàng đã sớm nghe người ta đồn đại về quá khứ của Lâm Uyên.
Chính là sau khi có được món bảo bối bí ẩn kia, tu vi của hắn mới giống như được khai mở, ngắn ngủi chưa đến một năm liền đột phá đến cảnh giới Đại Đế.
Mà Nhất Kiếm ca ca của nàng không cần bất kỳ trợ giúp nào cũng có thể tự mình đột phá Đại Đế. Nếu như có được bảo bối kia của Lâm Uyên, chẳng phải có thể chống lại đương kim Tần Hoàng trấn áp vạn cổ hay sao? Thêm việc nàng vốn đã không vừa mắt Lâm Uyên, cho nên hạt giống tham lam trong lòng lập tức nảy mầm. Nàng dự định thừa dịp Lâm Uyên hiện tại đang bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862785/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.