"Trần Tổ đâu!?"
Tần Phong suy nghĩ một lát rồi hỏi:
"Hắn chắc không đi sông Tần Hoài bắt yêu chứ!?"
"Hồi Bệ hạ!"
Vạn Mã vội vàng đáp:
"Trần Tổ vẫn túc trực bên ngoài, không đi đâu cả."
"Tốt, chính là hắn!"
Tần Phong nở nụ cười hài lòng:
"Nhớ lần trước ở thảo nguyên, trẫm đã hứa phong hắn làm Hình Bộ Thượng Thư. Nay trẫm chính thức hạ chỉ bổ nhiệm Trần Tổ, giao toàn quyền xử lý vụ án oan này."
"Bệ hạ anh minh!"
Thiên Quân, Vạn Mã vội vàng tung hô, trong lòng thầm mặc niệm cho Trần Tổ.
Nhìn qua thì là thăng quan tiến chức, nhưng thực chất là nhận lấy "củ khoai lang nóng bỏng tay", gánh toàn bộ áp lực từ cả dân chúng lẫn Tần gia.
"Đúng rồi!"
Tần Phong buông tấu chương xuống, giọng bâng quơ:
"Đế Sư tuổi đã cao, cũng nên về hưu an hưởng tuổi già. Thúy Trúc Phong nơi trẫm từng ở phong cảnh hữu tình, ban cho Đế Sư làm nơi dưỡng lão."
"Chuyện này..."
Thiên Quân và Vạn Mã kinh hãi.
Đế Sư Vô Đạo vừa dâng sớ đòi nghiêm trị Tần Uy, Tần Phong liền mượn cớ tuổi tác đuổi người đi. Đây rõ ràng là giết gà dọa khỉ, công khai thiên vị Tần Uy! Tin tức lan truyền nhanh chóng, đệ tử Tần gia được phen hả hê.
"Thấy chưa? Bệ hạ luôn hướng về người nhà mình!"
"Ta đã bảo mà, một giọt máu đào hơn ao nước lã!"
"Cứ yên tâm mà ăn chơi hưởng lạc, thiên hạ này là của họ Tần ta!"
"Hoàng thân quốc thích, vạn pháp bất xâm!"
Trong khi đám con cháu Tần gia đang hí hửng, Đế Sư Vô Đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862644/chuong-1115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.