“Rất khả nghi!”
Lòng nghi ngờ của Giang Linh dâng cao tột độ.
Trước đây Tần Hạo chẳng bao giờ cấm nàng vào phòng, thế mà mấy hôm nay cứ tìm cớ chặn cửa, cứ như trong phòng giấu bom nguyên tử không bằng. Cộng thêm vẻ mặt lấm lét hiện tại, chắc chắn có biến! [Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi thành công, lại thêm 20 vạn điểm phản diện!]
“Ngon ơ! Lại 20 vạn nữa!”
Tần Phong sướng âm ỉ, cảm giác như vừa xem một đoạn quảng cáo 30s mà được tiền vậy.
“Cha, thằng này có đúng là giống nhà mình không thế?”
Tần Kiên nhìn đứa cháu út mà ngán ngẩm, quay sang hỏi Thập Tổ.
Càng nhìn càng thấy Tần Hạo giống hàng lỗi, hàng tặng kèm khi mua Tần Phong. Toàn thân từ trên xuống dưới chẳng tìm thấy điểm nào ưu việt của gen Tần gia cả.
“Nó còn trẻ, cần thời gian!”
Thập Tổ vuốt râu, triết lý đầy mình:
“Ngọc bất trác bất thành khí. Nó mới 22 tuổi đầu, đường đời còn dài lắm, cứ từ từ mà ngấm.”
“22 tuổi rồi á!?”
Tần Kiên giật mình. Ờ nhỉ, thằng bé cũng lớn tướng rồi, tại thằng anh nó quái vật quá nên lúc nào cũng thấy thằng em như đứa trẻ ranh. Nhưng dù so sánh thế nào, thì sự thật phũ phàng là Tần Hạo vẫn giống hàng khuyến mãi hơn là hàng chính hãng.
“Chúng thần bái kiến Đại Tần Thủy Hoàng! Chúc mừng Đại Tần khai quốc, thiên thu vĩnh cố!”
Tiếng hô vang dội từ dưới chân thành vọng lên.
Biển người mênh mông gồm các thế gia, giang hồ hào kiệt và sứ giả vạn tộc đồng loạt quỳ rạp xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862545/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.