Lúc này,
Tần Phong mang theo đoàn người tiến vào thành Đông Kinh ở Giang Nam.
Đông Kinh vốn phồn hoa phú quý đã biến mất, thay vào đó là một đống hoang tàn, và những người sống sót ít ỏi đang khóc lóc thảm thiết.
“Thảm quá!”
Mọi người không khỏi động lòng.
Họ biết Giang Nam bị Đại Hạ tàn phá, nhưng không ngờ lại thê thảm đến vậy. Dùng "luyện ngục trần gian" để hình dung cũng không quá đáng.
"Trẫm có tội! Lỗi là tại trẫm!”
Tần Phong lập tức nhập vai, nặn ra hai giọt nước mắt cá sấu:
"Thiên Quân, Vạn Mã! Hai ngươi lập tức mang người đi cứu giúp dân chúng! Nhớ kỹ, ưu tiên... phụ nữ!”
"Trẫm có tội! Lỗi là tại trẫm!”
Tâm hồn non nớt của Tần Hạo bị chấn động mạnh, phát hiện ca ca mình đúng là một đời thánh quân.
Leng keng "Chúc mừng túc chủ lừa gạt tình cảm của Thiên Tuyển Chi Tử cấp Thần Thoại, đạt được 20 vạn điểm phản diện!”
"Ai lừa gạt!!"
Tâm trạng Tần Phong tụt dốc, phụ nữ đúng là cần được ưu tiên mà! “Bệ hạ... từ bi!”
Thiên Quân, Vạn Mã vội quỳ xuống lĩnh mệnh, cảm nhận sâu sắc mị lực của một bậc thánh quân.
"Bệ hạ... thật sự... thần khóc chết mất!”
Đám Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư cũng rơm rớm nước mắt, tỏ vẻ chưa từng thấy vị vua nào anh minh như vậy.
Xưa nay, hoàng quyền là do trời ban, Đế Vương không bao giờ sai. Nhưng Tần Phong không chỉ tự nhận lỗi, mà còn đặc biệt tôn trọng phụ nữ.
"Bệ hạ có tội gì!?"
Mộc Tú lập tức nhảy ra, căm phẫn:
"Rõ ràng là Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862521/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.