“Ta hiểu rồi!”
Tần Phong tỏ vẻ đã thông.
Nói đơn giản là...
Sơn Hà Xã Tắc Đồ là con nhà nghèo, còn Tiên Thiên hồ lô là "thái tử" bẩm sinh.
Tuy đều gọi là "bảo bối", nhưng đẳng cấp khác nhau, thành tựu tương lai cũng khác nhau.
Điểm khởi đầu của "thái tử", có khi con nhà nghèo cày cả đời cũng không với tới.
Hệ thống lại hỏi:
"Túc chủ có muốn đổi Tức Nhưỡng để trồng Tiên Thiên hồ lô không?”
"Tức Nhưỡng!?"
Tần Phong ngẩn ra, thông tin lập tức hiện lên.
Tức Nhưỡng : Một loại đất có thể tự phát triển, vĩnh viễn không hao tổn, độ phì nhiêu vô tận, giúp cây trồng phát triển cực tốt. Giá đổi: 2000 vạn điểm phản diện.
"Hai ngàn vạn!? Sao ngươi không đi cướp luôn đi?”
Tần Phong mất bình tĩnh, bị cái giá này dọa hết hồn.
Hắn kiếm điểm phản diện dễ lắm sao? Mở mồm đòi 2000 vạn, địa chủ cũng không ác bằng!
Hệ thống giải thích:
"2000 vạn điểm đổi được một muỗng Tức Nhưỡng. Nhưng Tức Nhưỡng có thuộc tính tự sinh trưởng, coi như túc chủ sẽ có cả một mảnh ruộng Tức Nhưỡng. Không chỉ trồng được Đại Tiên Thiên hồ lô, mà còn trồng được các thiên tài địa bảo khác.”
"Nếu ngươi nói vậy..."
Sắc mặt Tần Phong dịu lại.
Là một luyện đan sư Thần cấp siêu thiên phú, nhu cầu thiên tài địa bảo của hắn rất lớn.
Sau này làm Hoàng đế, ban thưởng cho thủ hạ, dùng đan dược tự tay luyện chế là thích hợp nhất.
Huống chi, không có Tức Nhưỡng, hạt hồ lô tử này chả phải vứt đi sao!?
Nghĩ vậy, Tần Phong cắn răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862520/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.