Cảnh tượng xoay vần,
Sư đoàn hổ lang của Đại Tần đã áp sát Giang Nam.
Tuy Thái Thượng Hoàng Đại Hạ chiêu mộ tạm bợ mấy trăm vạn quân, nhưng căn bản không cùng đẳng cấp với đám "sói đói" của Đại Tần. Chẳng tốn mấy sức, đám quân ô hợp kia đã bắt đầu quỳ rạp xin tha.
Chưa đầy một canh giờ, Đại Tần đã báo tin thắng trận.
"Cái gì? Thua rồi!?”
Đại Hạ Thái Thượng Hoàng nhận được tin, tức điên gào lên:
"Mấy trăm vạn người mà một canh giờ cũng không trụ nổi! Coi như là mấy trăm vạn con heo, bắt trong một canh giờ cũng chưa chắc đã hết!!”
“Lão tổ tông!!”
Lão Ngụy Đế cười khổ như mếu:
"Tần gia lần này điều động cả Hổ Bí quân, Tần gia quân, Ma tộc đại quân, tổng cộng bốn trăm vạn tinh nhuệ, lại còn có mười vị lão tổ Tần gia đi kèm.”
"Bốn trăm vạn tinh nhuệ!!"
Đại Hạ Thái Thượng Hoàng tê dại tại chỗ.
Lão chẳng qua chỉ chiếm cứ cái xó Tây Nam cẩm tú này, có đức hạnh gì mà chúng nó phải vác cả dàn quân khủng bố như vậy đến!? Ầm ầm!!
Mặt đất bỗng rung chuyển dữ dội, quân đoàn đen kịt từ bốn phương tám hướng ập đến, một lá cờ thêu chữ "Tần" thật lớn bay phấp phới trong gió.
“Đến nhanh vậy!”
Sắc mặt Thái Thượng Hoàng biến đổi, vội vàng lôi Tần Kiên ra làm lá chắn.
Thủy tổ Tần gia phẫn nộ gầm lên:
"Quả nhiên là lão già khốn nạn nhà ngươi! Dám bắt Thập Thế Tôn của lão phu!”
"Lão tổ tông!?"
Tần Kiên ngơ ngác nhìn quanh, đầu đầy dấu chấm hỏi.
Ông nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862513/chuong-984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.