Đúng lúc này,
Từ một tòa địa lao phía sau hai người, vọng ra tiếng chửi bới điên cuồng:
“Lão già khốn nạn Đại Hạ, bố biết mày đang ở ngoài đó!”
“Bố thấy nhục thay cho mày! Rõ ràng cùng thời với lão tổ tông Tần gia tao, mà mặt dày đi đánh lén một thằng vãn bối…”
"Bố nguyền rủa con cháu mày chết sạch trước mặt mày! Đàn ông Tần gia bọn tao sẽ chuyên "làm" đàn bà và con dâu hoàng tộc Đại Hạ nhà mày, để cả cái hoàng tộc chúng mày biến thành một ổ "Lục Vương Bát" , còn mày, lão già khốn nạn, sẽ là "Đệ Nhất Lục Vương Bát" của Hoang Cổ!”
"Tần Kiên!!"
Thái Thượng Hoàng gầm lên, như bị đạp trúng đuôi, mặt mày vặn vẹo.
Từ khi lão bắt cóc Tần Kiên cách đây trăm năm, lão già này ngày nào cũng chửi, đều như vắt chanh.
Trước kia lão chả thèm để ý, nhưng giờ càng nghe càng thấy... nó cứ đúng đúng.
Con cháu lão đúng là chết sạch trước mặt lão thật, cháu dâu thì bị Tần Phong cướp mất, ngay cả cô công chúa Nam Phong lão cưng nhất cũng rơi vào tay Tần Phong.
“Lão tổ tông bớt giận!!”
Lão Ngụy Đế vội vàng cản lại.
Giờ Tần Kiên là lá bài tẩy cuối cùng. Nếu Thái Thượng Hoàng mất trí đập chết ông ta, thì bọn họ thật sự hết đường cản đám quân hổ lang của Đại Tần.
"Yên tâm, trẫm không giết hắn!!"
Thái Thượng Hoàng cố gắng kiềm chế, không để cơn giận lấn át lý trí.
"Thế mà cũng nhịn được!?"
Tần Kiên bắt đầu suy tư.
Từ lúc bị bắt, ông hoàn toàn mất liên lạc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862511/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.