"Rút lui!"
Tam Lộng đại sư phất tay, dẫn đầu dạt ra nhường đường.
Đừng thấy Tiểu Bạch chỉ là con thỏ đáng yêu, hay bị coi là linh vật, nhưng bọn họ đều đã chứng kiến sự khủng bố của nó.
Nó không chỉ là lương thực dự trữ cuối cùng, mà còn là át chủ bài cuối cùng của Tần Phong.
Hơn nữa, là thỏ do Tần Phong nuôi lớn, nó hiểu Tần Phong nhất. Nghe nó nói chắc chắn không sai, mà cho dù nó nói sai, thì cũng chả liên quan gì đến bọn họ.
"Rút!"
Vũ tộc trưởng thấy Đại Đế còn rút, tự nhiên cũng không ở lại chiến đấu nữa.
"Ván này... Thiên Tâm thành chúng ta thua không oan!"
Lâm gia lão tổ lưu luyến quay đầu nhìn lại lần cuối. Ông biết, với thiên phú của Tần Phong, chắc chắn sẽ được Tà Đế Xá Lợi công nhận. Điều đó cũng có nghĩa là, Tần gia sắp thăng thiên rồi.
Nếu năm đó Tần gia "tặng đầu người" là cố ý, để di dời trăm vạn Tần gia và mấy vị lão tổ đi.
Như vậy, không bao lâu nữa, Tần gia sẽ quân lâm thiên hạ.
"Một bước sai, vạn bước sai!"
Lâm Hào chợt thấy bi thương tột độ.
Nếu sớm biết Thiên Tâm thành có ngày hôm nay, năm đó đi Tần gia dạm hỏi, hắn đã chọn Tần Phong chứ không phải Tần Hạo.
Đồng thời, hắn không nhịn được quay lại nhìn Tần Phong, ánh mắt có chút hoảng hốt.
Nghĩ lại năm đó gặp Tần Phong, nó chỉ là một thằng nhóc ranh.
Vậy mà chớp mắt, nó đã là đệ nhất thiên kiêu Hoang Cổ, bên cạnh còn có Đại Đế đi theo, ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862372/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.