“Tà Đế Xá Lợi!”
Lâm Tam lập tức bừng tỉnh:
"Khó trách ba năm trước, chiến lực của Lâm Tâm Nhi lại tăng nhanh như vậy, thì ra là đạt được truyền thừa của Tà Đế.”
“Chỉ bằng các nàng cũng xứng đạt được truyền thừa của Tà Đế!”
Tháp gia khinh thường nói:
"Tà Đế chính là chí tôn duy nhất của ma giới, kẻ đã từng một mình đè bẹp ba vị tiên đế vô địch. Nhìn khắp Hoang Cổ, à không, nhìn khắp chư thiên vạn giới, e rằng chỉ có Tần Phong mới đủ tư cách được Tà Đế công nhận. Chỉ tiếc là Tần Phong đã 'ngỏm', từ nay Hoang Cổ lại có chuyện bất bình, ma giới thiếu đi một vị chí tôn 'tội ác tày trời'..."
“Tần huynh!”
Ánh mắt Lâm Tam lập tức ảm đạm xuống, lại nhớ tới hình ảnh ở cùng với Tần Phong.
Vốn tưởng rằng nhân sinh được một tri kỷ là đủ, ai biết chuyện ngoài ý muốn lại tới đột ngột như vậy.
Từ nay về sau độc hành trên con đường kiếm đạo, không còn ai đấu kiếm với y.
"Đều do ta..."
Lâm Tam lại bắt đầu tự dằn vặt, thống hận bản thân lúc trước sao không đến sớm hơn.
“Lâm tiểu tử!”
Tháp gia lên tiếng an ủi:
"Không cần phải tự trách mình, con đường có gập ghềnh, nhưng lại dạy cho ngươi kiên cường, quá khứ mặc dù có tiếc nuối, nhưng lại để cho ngươi gặt hái được trưởng thành. Như nguyện chỉ là ngoài ý muốn, chuyện trái với nguyện vọng mới là điều bình thường của cuộc sống.”
“Ta không tin mệnh, ta tin người nhất định thắng trời!”
Ánh mắt Lâm Tam đột nhiên sắc bén,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862217/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.