"Leng keng, hệ thống chúa chưa từng thấy qua tên phản diện nào có thể nói lời tra nam mà nghe 'tươi mát thoát tục' như vậy, ban thưởng, không gian tùy thân mở rộng gấp đôi!"
"Vu hãm, trần trụi vu hãm!"
Trong lòng Tần Phong lập tức phát ra tiếng kháng nghị, tỏ vẻ hệ thống vu khống thanh danh của mình.
"Rốt cuộc ngươi có ý gì!?"
Tử Diên đợi mãi không thấy câu trả lời thỏa đáng, tức giận trừng mắt nhìn Tần Phong, thầm nghĩ hay là mình cứ "gạo nấu thành cơm" trước, rồi vác cái bụng bầu đến Tần gia sau.
“Ánh mắt này không ổn rồi!”
Tần Phong giật thót tim, cảm thấy Tử Diên có dấu hiệu muốn "ra tay" thật.
Đúng lúc này, linh khí trong thiên địa đột nhiên cuộn trào, còn vang lên một giọng bi thương: "Tửu Trung Nguyệt, Vọng Vân Thương, Hàn Dạ Độc Chước, Tương Tư Lệ hai hàng..."
"Là Tam Thu!?"
Tần Phong tò mò nhìn về phía Danh Kiếm sơn trang, biết ngay bài thơ sến súa này là Tam Thu đang kể lể nỗi tương tư với Giang Hà.
Ông! Ông! Tiếng kiếm kinh thiên nương theo ma khí ngút trời xông thẳng lên trời, uy thế khủng bố dẫn đến hư không chấn động kịch liệt, cũng làm cho Hộp kiếm Vô tận bên cạnh Tần Phong rung lắc.
Giống như muốn lao ra, tranh một trận cao thấp với ma kiếm.
"Im lặng!"
Tần Phong đặt tay lên Hộp kiếm Vô tận, đám thần kiếm bên trong lập tức ngoan ngoãn.
"Người này rốt cuộc là ai!?"
Tử Diên nhìn dị tượng thiên địa, vô cùng kinh ngạc:
"Chỉ vài câu thơ tương tư sến rện, vậy mà cũng dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862216/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.