"Công tử, ngươi thế nào rồi!?"
Thái tử phi lòng nóng như lửa đốt, sợ Tần Phong không thể vượt qua được.
“Đáng tiếc!”
Mọi người nhìn bộ dáng suy yếu của Tần Phong, trong lòng cũng không khỏi tiếc hận.
Tuy rằng Tần Phong thiên phú vô song, nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của hắn, cho dù là có tư chất đại đế, tư cách văn thánh, chỉ sợ cũng không cách nào chống đỡ đến ngày đó.
Đúng lúc này.
Trong thiên địa đột nhiên vang lên một đạo thanh âm phóng thích, giống như lại tuyên bố với thế nhân một nam hài đã trưởng thành.
"Sao lại nhanh như vậy!?"
Sắc mặt mọi người nhất thời khó coi muốn chết, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía trong bụi cỏ.
Vừa rồi bọn họ chỉ lo nhìn Tần Phong "biểu diễn", trong lúc nhất thời lại quên mất còn có chính sự chưa làm, để cho Tam Thu nhân cơ hội đả thông cửa ải cuối cùng.
"Đáng chết, đáng chết!!"
Nhất Kiếm sắc mặt dữ tợn, phát ra vô năng cuồng nộ.
Vịt nấu chín đã đến miệng, nhưng cuối cùng đã bị cướp đi bởi một người khác.
Hưu! Hưu! Hưu!
Đám người đều không có chút giác ngộ về chuyện Lục Vị Đại Đế đã là hoa có chủ, tiếp tục xông lên cướp đoạt Giang Hà, hệt như vẫn còn kỳ tích sinh ra vị đại đế thứ bảy.
"Các ngươi đừng mơ tưởng!!"
Nhất Kiếm đã hoàn toàn phát điên, xông lên bắt lấy Giang Hà đang bỏ chạy.
"Tiểu tiên nữ, đừng đi!"
Dược hiệu của Tam Thu còn chưa qua, vẫn đang mê mang muốn đưa tay bắt lấy.
"Đuổi theo!!"
Đám người thấy Nhất Kiếm mang Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862182/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.