"Tuý lý khiêu đăng khán kiếm, mộng hồi xuy giốc liên doanh….”
Tần Phong vừa mới mở miệng, thiên địa lập tức cộng hưởng.
“Say khướt khêu đèn ngắm kiếm, mộng về còi rúc liên thanh, tiệc khao phân bố đều tướng sĩ, khúc quân ca bi tráng cử hành, sa trường thu điểm binh…”
"Giết!!"
Thiên địa ngưng tụ ra âm thanh giết chóc chấn động của hoàng kim giáp, khí thế tăng vọt hơn một mảng so với lần đầu.
“Ngựa tựa Đích Lư lao vút, Cung như sấm sét đùng đoành, Phò tá giúp vua nên nghiệp lớn, Để ngàn thu chói lọi thanh danh, Tiếc thay! Tóc trắng nhanh!”
Dứt lời, ánh vàng đầy trời.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Tần Phong xuất hiện từng đám mây màu vàng, thiên địa chi uy khủng bố giáng xuống, làm cho Tứ đại kim cương cảm nhận được một cỗ nguy cơ tiềm ẩn.
"Nhanh lên giết hắn!!"
Tứ đại kim cương nhất thời nóng nảy.
Tuy rằng Tần Phong liên tiếp đọc ba bài thơ cũng không đạt tới trình độ hiển thánh, nhưng một bài mạnh hơn một bài, ai cũng không dám đánh cược bài tiếp theo của hắn có thể hiển thánh hay không.
Hưu!!
Tứ đại kim cương hóa thành tàn ảnh hành động, một người tiếp tục đuổi theo Vu Lan, một người lao về phía Tần Phong, một người đi ngăn cản Giang Hà cùng Tam Thu đả thông cửa ải cuối cùng, một người còn lại thì đối phó đám người Nhất Kiếm.
"Mẹ kiếp, Phá Trận Tử cũng không có tác dụng!?”
Tần Phong cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, phát hiện bản thân có chút xem thường Hoang Cổ rồi.
Tuy nói thi từ hắn đọc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862181/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.