"Tần Phong!!"
Diệp Long tức giận đến mức muốn kêu người đến ấn huyệt để cấp cứu.
Vốn tưởng rằng mất đi một ít tiên tinh thì ít nhất cũng sẽ có được danh tiếng tốt, nhưng không nghĩ tới Tần Phong lại có nhiều thủ đoạn như vậy, giống như sợ người khác không biết rõ ý tưởng chân thật của hắn.
Tần Phong hấp tấp chạy tới, xát muối lên vết thương của đối phương, nói:
"Diệp Long Thánh Tử, tất cả mọi người biết rõ ngươi nói chuyện êm tai, lại khôi hài, nếu không ngươi cùng mọi người nói hai câu đi!?”
"Tần Phong!!"
Diệp Long tức giận nắm lấy cổ áo Tần Phong, nghiến răng nghiến lợi đè thấp âm thanh quát:
"Túi tiên tinh kia có tổng cộng hơn sáu trăm viên, nếu không còn dư để trả lại cho ta, ta bảo đảm ngươi sẽ hối hận trong suốt phần đời còn lại.”
Soạt một tiếng!
Đám người xung quanh phát giác được không thích hợp, bọn họ lập tức an tĩnh, gắt gao nhìn chằm chằm vào hai người.
“Xem ngươi nói kìa, thật giống như ta bắt người phải giao tiên tinh ra vậy đó!”
Tần Phong giơ tay ngăn cản mọi người tiến lên, kiên nhẫn giải thích nói:
"Ta không có lấy tiên tinh của ngươi, mà là dùng tiên tinh của ngươi để làm chuyện cho ngươi. Hiện tại ngươi hẳn nên trả tiền công cho ta, chứ không phải đòi tiên tinh.”
“Còn muốn ta trả tiền công cho ngươi!?”
Diệp Long ngẩn ra, giống như nhìn thấy thứ không hợp thói thường.
Lấy tiên tinh của gã đi xây dựng quan hệ cá nhân, sau đó còn dùng đủ thứ lời nói để tấn công gã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861799/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.