"Rốt cục muốn khai chiến!"
Thập Bát kỵ của Yến Vân tộc âm thầm nở nụ cười, giống như đã không thể áp chế nổi cơn khát máu trong cơ thể.
“Phong ca ca của ta có gặp nguy hiểm không!?”
Điềm Điềm lo lắng nhìn xung quanh, tìm kiếm thân ảnh Tần Phong trong đám đông.
Cũng không biết vì sao, rõ ràng gặp Tần Phong ở gần biển máu, nhưng mấy ngày đào bới vừa qua lại không thấy bóng dáng hắn đâu cả.
"Đợi lát nữa nhớ bảo vệ tốt muội muội của ta."
Mạc Đao mặt không đổi sắc, hạ lệnh. Nếu so sánh với tiên tinh, muội muội yêu dấu... đành phải tạm đứng thứ hai.
"Muốn bắt đầu sao!?"
Thiên Tâm chi thành, Lâm Tâm Nhi nhìn xung quanh, đã bắt đầu chọn lựa mục tiêu để hạ thủ.
“Trận chiến này bất lợi với Đại Hạ chúng ta!”
Nam Phong Công chúa cũng cảm nhận được bầu không khí "kiếm đã rút khỏi vỏ". Nàng phân phó mấy chục tên môn sinh Thiên Tử còn lại chuẩn bị rút lui.
Hiện tại trong tay nàng chỉ còn lèo tèo mấy chục tên môn sinh, không cầu cướp của người khác, chỉ cầu bảo toàn tính mạng và số tiên tinh này mà chuồn khỏi đây.
Lúc này...
Bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Tần Phong triệu tập toàn bộ nữ quỷ, ước chừng hàng ngàn "cô", đạo hạnh thấp nhất cũng hơn ngàn năm. Dàn "chị em" này nếu ở bên ngoài, tuyệt đối là tồn tại khuấy đảo cả một phương.
"Sau khi rời khỏi đây, phải chờ tín hiệu của ta! Hiểu chưa?"
Tần Phong phất tay, ném ra một đống thuốc "Gọi Rách Cổ Họng Cũng Vô Dụng", bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861726/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.