"Tâm Nhan tiểu thư, Long Ngạo Thiên có ở nhà không?!"
"Tâm Nhan tiểu thư, ngươi có ở nhà không!?"
"Tâm Nhan tiểu thư, ta vào đây!”
Tần Phong đứng ngoài biển máu, hô lên vài tiếng nhưng lại không thấy ai trả lời, thế là dứt khoát mang theo Thiên Quân, Vạn Mã đi vào bên trong.
Hai người bọn họ giống như Hứa Chử, Điển Vi đi theo sau lưng Tần Phong, Tiểu Bạch thì vẫn ngồi trên vai Tần Phong, điểm khác biệt duy nhất là sau lưng "oằn" thêm một bức tranh gấm vóc, chính là Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Bởi vì bản thân bảo vật đã là không gian, cho nên không cách nào bỏ vào không gian tùy thân, chỉ có thể thu nhỏ rồi rồi đưa cho Tiểu Bạch cõng.
"Lão đại, chúng ta đi vào như thế này sẽ không có chuyện gì xảy ra chứ!?”
Thiên Quân cảnh giác mà nhìn xung quanh, hắn ta đã sớm nghe sự tích kinh khủng của biển máu.
Vạn Mã cũng vô cùng cảnh giác, mở miệng nói: "Đương nhiên không sao, ngươi quên lão đại và Tiểu Bạch đã tới."
"Ừm!?"
Tiểu Bạch nghe được có người gọi tên nó thì lập tức lên tinh thần, thuần thục hất cái mông nhỏ, muốn "flex" cái Sơn Hà Xã Tắc Đồ đang đeo ở sau lưng.
“Ngươi biết đây là Sơn Hà Xã Tắc Đồ đúng không, là Tần Phong tự tay mang lên lưng thỏ ta.”
"Ây..."
Khóe mắt Vạn Mã nhịn không được mà giật giật, hận không thể cho mình một bạt tai.
Tại sao gã lại nhắc đến cái tên Tiểu Bạch này!! Trên đường đi, chỉ cần bọn hắn nhắc đến một chữ "Bạch" thì con thỏ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861714/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.