Ầm ầm! Bầu trời của toàn bộ chiến trường sinh tử tối sầm lại, như thể sắp tận thế.
Lúc đầu có chút rung động nhỏ, sau đó kịch liệt chấn động, qua vài lần chấn động, dần dần khôi phục bình tĩnh. Lục Đạo Đế Quân với khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi mà bước ra khỏi hư không.
Ngay sau đó, hai giọng nói tức giận vang lên:
“Lục Đạo đáng chết, ngươi dám gọt đi đạo hạnh vạn năm của lão phu, ngươi cứ chờ đấy.”
“Tần Phong đáng chết, ta nhất định sẽ trở về!”
“Cứ để cho hắn chạy như vậy?”
Tần Phong lần nữa lĩnh giáo được cái gọi là thiên tuyển chi tử không giảng đạo lý. Hắn hoài nghi y có phải đang giở trò gian lận sau lưng mình hay không.
“Đinh, chúc mừng túc chủ làm suy yếu cơ duyên của thiên tuyển chi tử, thu được một lần cơ hội rút thưởng!”
“Đinh, chúc mừng túc chủ để cho thiên tuyển chi tử bị trọng thương, thu được 30 vạn điểm phản diện!”
Tần Phong yên lặng lấy ra quyển sổ nhỏ, viết vào trong đó: “Năm nào đó tháng nào đó, Lục Đạo Đế Quân làm suy yếu đối thủ của ta, khiến ta không có cách nào tôi luyện bản thân, cần đền bù 1000 vạn linh thạch cực phẩm.”
Lục Đạo Đế Quân phủi mắt một cái liền biến mất ngay tại chỗ, thực sự không muốn nói chuyện với tên không biết xấu hổ này.
Sau khi Phương Thường rời đi, đám tuyển thủ nô dịch liền hồi phục thần trí. Khi nhìn đến xác chết gãy hết tứ chi ở xung quanh mình, bọn họ liền nhớ lại chuyện lúc bị Phương Thường chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861632/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.