Lục Đạo Đế Quân và các phương đại lão đều tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại không thốt nên lời. Họ đồng loạt nhìn về phía Nguyệt Thần, hy vọng nàng có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý.
Từ lúc Tần Phong thi triển Đại Hà Kiếm Quyết liền có thể thấy được hắn đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn. Nghĩa là, hắn đã lĩnh ngộ được kiếm quyết này trước một đại hà (sông lớn).
Với tư cách là người giám hộ của Tần Phong ở Âm Nguyệt suốt bảy năm, Nguyệt Thần không có khả năng không biết chuyện Đại Hà Kiếm Quyết này.
Nguyệt Thần yếu ớt nói: “Nếu ta nói ở phía sau núi Nguyệt Thần cung có một thác nước nhỏ, các ngươi có tin hay không?”
Tin!
Tin cái đầu ngươi!
Là người giám hộ Tần Phong suốt bảy năm tại Âm Nguyệt, ngày ngày chung đụng mà lại không biết hắn có kỹ năng gì, vậy ngươi đã dùng tâm trí của mình ở đâu trong bảy năm qua? Ngươi là đi làm người giám hộ cho Tần Phong hay là nữ hộ vệ của hắn vậy!
Nếu để cho Nguyệt Thần phụ trách việc học của Tần Phong thì bọn hắn đều cảm thấy có lỗi với lương tâm của mình. Đây đúng là hành động hủy hoại khối ngọc thô hoàn mỹ này.
Tất cả phương đại lão đều trao cho Nguyệt Thần một ánh mắt, ý nói nàng mau tự giác giao Tần Phong ra.
Lúc này...
Bởi vì Phương Thường có hào quang nhân vật chính cho nên vẫn kịp thời tránh thoát, đồng thời mở ra trạng thái phòng ngự, do đó mới không bị đánh chết ngay tại chỗ.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861631/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.