"Phốc!"
Lâm Tam kém chút nữa là phun ra một ngụm máu tươi, y không ngờ Tần Phong lại là một kẻ không cần mặt mũi.
Đã thống nhất là song phương liên thủ đánh lui địch, nhưng hắn lại chỉ nói miệng chứ không ra tay.
Thật sự cho rằng sát chiêu của y không cần thời gian hồi phục sao!? Coi như đủ thời gian hồi phục, nhưng mỗi lần sử dụng đều cần phải trả giá mười năm thọ nguyên, có thể nói y đang dùng sinh mệnh để ra oai, cho nên không tới thời khắc sinh tử tồn vong thì tuyệt đối sẽ không sử dụng.
"Đáng chết!"
Ở phía đối diện, Đại Lãng cũng mặc kệ Lâm Tam đang suy nghĩ gì, nhìn thấy đệ đệ bị đả thương, lại nhìn thấy Tần Phong khiêu khích, lửa giận trong nháy mắt tràn đầy, linh lực uy nghiêm cuồn cuộn tuôn ra từ trong cơ thể, khiến cho hư không nổi lên từng gợn sóng.
Vút một tiếng!
Chỉ thấy ngón tay của Đại Lãng sắc bén như móng vuốt đại bàng, phát ra tiếng xé gió sắc bén.
Tất cả các chiêu đều nhắm vào điểm yếu của Lâm Tam, vô cùng tàn nhẫn, gân trên cánh tay đối phương đập thình thịch, một luồng áp lực không cách nào hình dung tuôn trào ra ngoài.
Dưới áp bách của luồng khí tức này, không khí trong vòng mấy mét đều bị đọng lại.
"Mẹ kiếp!"
Lâm Tam không khỏi chửi thề, vội vàng nâng trường kiếm trong tay lên ngăn cản.
Keng! Keng! Keng!
Kiếm ảnh cùng trảo ảnh va chạm, bắn ra tia lửa tung tóe.
Chỉ là Lâm Tam vừa dùng xong đại chiêu, mà tu vi của hai người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4861573/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.