Tiếng chuông reo vào học đã cất lên mọi người đã từ bên ngoài chạy ùa vào tập trung cho tiết đầu bữa học. Lâm Nhất nhìn mọi người chạy vào thì bắt đầu cảm thấy chán nản vì từ trước đến nay việc học chính là cái việc mà cậu ghét nhất mỗi lần cứ đến giờ thì cậu cứ ngủ đâu có hiểu gì đâu, nhưng mà cậu đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết này rồi thì cậu phải cố gắng giúp nguyên chủ tốt nghiệp.
Giáo viên bước vào lớp để nhắc nhở học sinh sắp tới sẽ thi thử nói với các học sinh rằng phải học tập chăm chỉ năm cuối rồi thi thử càng ngày càng nhiều với cái đầu óc của Lâm Nhất thì sao chịu nổi đây vốn đã là một đứa nhác rồi giờ phải ngồi vào bàn học để học thì càng làm cậu mệt mỏi chán nản hơn trước
“Sao ko xuyên vào cái lúc mà nam phụ tốt nghiệp ấy tự nhiên xuyên vào đúng lúc cuối năm lớp 12 làm gì” mặt mày cậu tỏ vẻ ra chán ghét người ta chỉ cần liếc qua cũng có thể thấy được
Bỗng giáo viên trên bục giảng cất tiếng nói cậu “Lâm Nhất mấy lần thi thử trước em đã làm cái lớp này tụt dốc rất nhiều nhìn những người xung quanh em xem có ai như em ko đã năm cuối rồi còn vài tháng nữa là tốt nghiệp, em ko muốn học đại học thì thôi nhưng em phải lấy đước cái bằng tốt nghiệp chứ”
Mặt của Lâm Nhất giờ đỏ hết lên vì quá xấu hổ ko ngờ ' Lâm Nhất' này còn học ngu hơn cả cậu nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2711048/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.