“Được rồi được rồi nín đi, tôi biết sao rồi giờ đến công ty của tôi trước rồi sau trả thù được không” Tống Phong xoa đầu Lâm Nhất dỗ dành (ủa là dỗ nín dữ chưa )
“Nín rồi nè không khóc nữa nhưng mà chúng ta không phải nên ăn trước sao, anh không đói nhưng tui đói lắm chứ” khuôn mặt đáng thương hiện lên, một cái để ý cũng không thèm cho
“Đòi hỏi hơi nhiều đến công ty trước đi tôi không muốn người khác nhìn thấy tôi và cậu đi với nhau, sẽ bị người ta dị nghị” vẻ mặt đẹp trai nhăn lại hắn không muốn ai biết được người đi bên cạnh hắn là tình địch trước kia của hắn cả
“Anh nói vậy cũng đúng, giờ ai chả biết người yêu anh là Cẩm Mộng chứ trước đây tui cũng là tình địch của anh nữa, thôi kệ đi nhưng mà nhớ về công ty anh rồi phải cho tui ăn đó nha” Lâm Nhất nghĩ gì nói đó vốn dĩ cậu vẫn luôn muốn nam nữ chính sẽ thành một đôi mãi mãi bên nhau, còn cậu thì là nhân vật phản diện muốn sống một cuộc đời bình an thôi chứ chẳng thèm tranh giành gì cả. Đánh nhau vì một đứa con gái đúng là không đáng thật
Đến tận bây giờ Lâm Nhất cậu vẫn không biết rằng người đang ngồi bên cạnh mình đã từ bỏ Cẩm Mộng kia từ lâu, giờ hắn chỉ chú ý đến từng cử chỉ một của cậu mà thôi. Lâm Nhất ngốc đến nỗi không thể nhìn ra cái ánh mắt Tống Phong nhìn cậu khác với trước đây hoàn toàn không còn là cái vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2710989/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.