Vài tháng sau.......
Cuối cùng ngày thi của cuộc đời Lâm Nhất đã đến, nó gắn liền với tương lai của cậu muốn giúp đỡ cho mẹ mình thì cậu phải cố gắng hết sức mới được. Hiện tại bé Lâm Nhất đáng rất lo lắng liệu rằng quyển tiểu thuyết đó có bị đảo lộn đi theo một con đường mới hay vẫn giữ nguyên như cũ. Cái đáng nói là cậu phải thật bình tĩnh để hoàn thiện bài thi của chính cậu thật tốt cái đã, những gì mà Tống tổng dạy trong suốt tháng qua đã làm cho cậu cũng bớt đi một phần nào đó căng thẳng rồi.
“Lâm Nhất vì mẹ cậu thì cậu nên cố gắng nhé!”
Mọi người trong nhà Lâm Nhất đều rất lo cho cậu từ mẹ cậu đến những người giúp việc trong nhà ai ai cũng cầu nguyện cho cậu vượt qua kì thì này.( tự nhiên cái lo ngang đó vc)
Bên ngoài từ bao giờ có tiếng còi xe kêu lên, giọng nói chợt cất lên “ Lâm Nhất còn không mau nhanh lên sắp đến giờ rồi còn chậm chạp đến như vậy” tuy lạnh lùng nhưng vẫn pha một chút vào trong đó mặc dù chỉ là một chút thôi, nhưng vẫn cảm thấy đem lại cảm giác gần gũi đến lạ kì.
Trong nhà mấy người giúp việc thấy chiếc xe đó là xe của Tống tông thì cũng có chút hoảng loạn vì đây hình như là lần đầu tiên hắn đến nhà của Lâm Nhất đón cậu đi học thì phải à mà không phải đi thi thì đúng hơn. Ánh mắt mọi người trở nên phức tạp vô cũng sẽ có người nghĩ - cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2710983/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.