“Đúng là xui mà, đang vui mà lại gặp cô ta”
Tống Phong thấy cậu vợ nhỏ bé của mình đang giận dỗi thì cảm giác lo lắng vì hắn sợ nếu như cậu giận thì sẽ giận lây sang hắn, rồi tự ý bỏ về không đi với hắn nữa. Có vẻ như hắn sợ hắn sẽ mất vợ mất, đúng vậy phải dỗ dành cậu thôi.
“Em đừng giận nữa anh dẫn em đi ăn nhé được không”
“Ăn? Tui không thích mà tui muốn mua đồ cơ” đang có ý muốn chửi hắn nhưng mà nhớ ra cậu đang nói chuyện với nam chính đó không được chửi không được chửi, phải giả vờ bình tĩnh miệng được đi trước cái não
Nhưng cậu đâu có biết Tống tổng đã thích cậu đâu cho dù cậu có chửi hắn thì hắn vẫn cảm thấy bình thường không có chuyện gì bởi vì hắn nghĩ rằng chuyện này là chuyện bình thường đi, cũng vì hắn nên cậu mới giận như vậy. Yêu thương thì cũng có lúc cãi nhau mà phải không
Dẫn cậu đi mua đồ hết chỗ này đến chỗ khác, tiêu hết bao nhiêu tiền chỉ có lần này Lâm Nhất mới được như vậy nên cậu quyết định phải mua cho đã đời đi rồi sau này tính tiếp đi, kiểu gì sau hôm nay cũng không gặp tên này nữa tiêu tiền của hắn đúng là thích thật. Đúng là đồ có người mua cho không có gì tiếc cả thích thật đấy, đang đi mua đồ thì tiếng bụng cậu kêu *ọc ọc* Lâm Nhất xấu hổ chạy lại gần Tống Phong kéo kéo áo hắn.
“Này tui đói rồi đi ăn nhé” đáng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dang-yeu-den-nhu-vay/2710977/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.