Một tuần thoáng cái trôi qua. Đó cũng là lúc chương hai trong cốt truyện chính bắt đầu: “Hội Viên Nguyệt”.
Hội Viên Nguyệt là hội làng của huyện nhỏ dưới núi Thiên Vân. Người ta ăn mừng đêm trăng ngày tháng bảy âm lịch đã qua, mong cầu cho những sự tốt đẹp hơn sẽ tới vào tháng sau.
Đây là một phong tục của địa phương. Cũng là ngày duy nhất Thiên Vân sơn đồng ý mở cửa cho đám đệ tử xuống núi chơi mà không chịu bất kì sự giám sát nghiêm ngặt nào.
Sở dĩ tôi mong cái ngày này bởi trong cốt truyện gốc có cảnh nam nữ chính vô tình gặp nhau trong lễ hội.
Khiết Vân sẽ cùng Tử Huyên xuống núi và dù nam nữ chính có đeo mặt nạ thì vẫn dễ dàng nhận ra nhau như một lẽ tình cờ dĩ nhiên và định mệnh đã được sắp đặt.
Lúc này nhờ có sự đưa đẩy của tôi mà nữ chính đã trở thành đệ tử Thiên Vân sơn sớm một năm. Tôi nghĩ mình nên tạo điều kiện và cũng phải tận dụng một vài khung cảnh trong cốt truyện gốc. Cảnh tình đẹp như vậy, không triển phí lắm!
Tôi dù chưa thực sự thân với Cẩm Hy, nhưng bằng việc ngày nào cũng đến năn nỉ cô tham gia hội Viên Nguyệt, Cẩm Hy cũng đã mở lòng chút ít với tôi, đành bất lực đồng ý đi cặp với tôi trẩy hội.
Tôi mở tủ đồ ra, dểnh mũi khoanh tay:
“Hy tỷ, tỷ chọn đi. Chúng ta không thể xuống chơi xuềnh xoàng được.”
Tôi cho Cẩm Hy mượn đồ của mình. Cẩm Hy dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dai-nhan-khong-ua-toi/3735096/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.