“Cẩm Hy cô nương, chúng ta nếu đã có duyên hội ngộ, tôi sẽ giúp cô một đoạn. Chúng tôi sẽ dẫn cô tới ra mắt các vị chưởng môn. Thiên Vân sơn có thu nạp cô hay không, toàn quyền quyết định là ở họ.”
Khiết Vân đã chắc nịch nói như vậy. Thế là phi vụ này tôi đã thành công đưa đẩy. Giờ chắc còn là thuyết phục cha tôi. Cha tôi cũng là một người suy nghĩ rất sâu sắc, tôi sợ ông cũng không dễ dàng thu nạp nữ chính.
Cha tôi trông trẻ thế thôi chứ tôi nhẩm thì ông phải trên đầu sáu rồi. Ông hiếm muộn và cũng nhờ là tu tiên giả mà giữ được nhan sắc và sức vóc rất dai. Nếu người thường trăm tuổi là hiếm thì với một tu tiên giả, người đạo hạnh cao thâm có thể vươn lên con số hai trăm có lẻ.
Thế nhưng chuyện lại không phức tạp như tôi nghĩ. Tôi đã đánh giá thấp khả năng thấu thị của cha.
Cha tôi, Úy Trì Thiên Dật đã đánh hơi ra tiềm năng ở nữ chính. Ông cũng nhìn ra điểm đáng gờ ở Cẩm Hy, ông kêu chúng tôi ra ngoài và gọi Giả Ý Trang vào nói chuyện.
Thiên Vân sơn chúng tôi có ba chưởng môn đều là những người lão luyện, trong đó cha tôi đứng đầu, hai người còn lại là nữ chưởng môn y sư Giả Ý Trang và sư thúc Lại Vân Trường.
Ý Trang y sư không mất bao lâu cũng đã xác định được vấn đề. Tôi thấy cô trở ra và đem nữ chính về môn phái của mình, chắc rằng sẽ tìm được cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dai-nhan-khong-ua-toi/3735093/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.