🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi tôi mở đầu cuộc trò chuyện, chiếc bụng của Cẩm Hy khẽ réo lên. Tất cả đều quay ra nhìn cô, Cẩm Hy cúi gằm đầu ngượng ngùng lúng búng không nên câu.



“Có lẽ chúng ta nên nghỉ chân một chút.”, Khiết Vân tinh tế nói.



Khi này trời đã chuyển xế. Tôi không ngờ việc thu thập bảng tên lại khiến tôi tập trung đến quên giờ giấc như vậy.



Tử Huyên nhíu mày:



“Sư huynh, còn đoạn nữa là đi qua kết giới, về tông môn rồi tính. Với lại, cô ta...”



Tôi biết Tử Huyên sẽ không đồng ý cho Cẩm Hy theo nên tôi chen vào.



“Sư huynh, muội cũng đói.”



Khiết Vân cười:



“Phải nhỉ, trưa nay chúng ta cũng chưa ăn gì.”



“Cô...”, Tử Huyên chỉ vào tôi và dường như sẽ tìm tôi tính sổ.



Song Khiết Vân lên tiếng ngắt lời:



“Huyên, đệ đi nhặt củi, chúng ta đốt lửa.”



Tôi biết mà, nam chính đại nhân là tuyệt nhất. Tôi giơ ngón cái ra khiến Khiết Vân chỉ biết lắc đầu cười bất lực, đan xen trong đó cũng có sự nuông chiều. Chắc có lẽ vì ở đây tôi là em út. Tôi mạnh dạn đi tới sau lưng Khiết Vân, đầy ngạo nghễ nhìn về phía Tử Huyên.



Dòng chữ “huynh không bắt nạt được ta” chễm trệ in hằn trên trán tôi khiến Tử Huyên phồng má đảo mắt vô cùng chán ghét. Chắc còn thiếu điều tôi “lêu lêu” trêu ngươi với hắn nữa là đủ bộ.



Oan gia à, thi thoảng cũng phải cho tôi kênh kiệu một chút mới huề vốn hai bên chứ.



Khi Tử Huyên đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-dai-nhan-khong-ua-toi/3735092/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.