"Chào con, Tiểu Vũ!"
Ai? Ai vậy???
Từ Bạch Vũ ngơ ngác nhìn người phụ nữ trước, độ tuổi tầm trung niên, gương mặt hình như có chút quen mắt.
"Lâu rồi mới gặp lại con."
A, ở trong ảnh chụp gia đình để ở phòng khách. Là mẹ của Từ Vũ Niên_ Kim Hoa. Phải rồi, lúc trước họ có nói sẽ về trong tầm một tháng nữa.
"Chào...chào dì..?"⁷
Người phụ nữ hơi ngạc nhiên nhưng sau đó mỉm cười hiền Từ. "Chào con."
"Dì vào nhà trước đi, đồ để con đem cho." Cậu đứng né sang một bên nhường đường cho Kim Hoa.
"Đồ nặng lắm đấy, để dì kêu Tiểu Niên xuống phụ."
"Không cần đâu ạ. Con bưng được."
Hai vali lớn nhanh chóng được để gọn dưới chân cầu thang. Từ Bạch Vũ vào bếp rót nước đặt lên bàn.
"Cảm ơn con."
"Vâng."
"Còn b... ba sao không về cùng dì ạ?" _"Gọi người không phải ba, ngượng mồm thật."
"Lão già ấy còn một số việc cần giải quyết ở nước ngoài. Chắc sẽ lâu lắm mới về."
"Con sẽ gọi điện hỏi thăm ba sau. Nhưng vì hơi đột ngột nên phòng của hai người con vẫn chưa dọn dẹp..."
"Không phải chuyện lớn, là bọn ta đem theo cả chìa khóa phòng mà. Cứ để đấy lát dì gọi bên giúp việc theo giờ đến dọn."
Cậu cười cười gật đầu.
Nhưng thôi xong, hết chuyện nói rồi, nên làm gì để tiếp tục đối thoại bây giờ?
"Tiểu Vũ." Kim Hoa lên tiếng gỡ rối lúng túng.
"Dì gọi con?"
"Con thay đổi nhiều thật đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533389/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.