Buổi tập về sau diễn ra khá suôn sẻ. Nhưng hiện tại trên sân khấu điều khác thường đang xảy ra, tốc độ chơi dương cầm của Từ Vũ Niên thật sự quá nhanh. So với mọi khi thì y giống như một cỗ máy bật mode x2 để chơi đàn. Khiến dàn nhạc công đều phải đẩy nhanh tốc độ đuổi theo y, càng chơi càng phấn khích, càng chơi càng điên cuồng.
Đăng lão sư bị thái độ này làm cho hai mắt mở to. Từng khúc nhạc cổ điển làm người nghe thấy kinh diễm, cảm giác như đang bị bóp chặt cổ họng nhưng lại không có cách nào từ bỏ. Lão sư nhận định không biết đã qua bao lâu, mới có lại cảm giác cuồng hoang đến nghẹt thở này. Khúc nhạc mang tên "Thiên Đường". Từ Vũ Niên cầm chiếc tù và, phát ra thanh âm từ bầu trời bóc ra tất thảy trần tục của con người.
Tiếng nhạc cuối cùng được hạ bằng đoạn trầm dài. Tĩnh. Y ngước mặt lên, đón tiếp chính là những hưởng ứng liên tục đến từ người nghe phía dưới. Các nhạc công thở dốc nhìn nhau rồi lại nhìn xuống phía dưới. Họ cùng nhau cười lớn, mệt nhưng vẫn muốn cười một trận. Lần đầu tiên họ "điên" đến vậy, lần đầu tiên cảm thấy bản thân thật sự đã dung hòa vào bản nhạc.
Đăng lão sư khóe miệng không giấu nổi nụ cười, ông trước giờ là một người thầy nghiêm khắc, cho đến hiện tại thì ông thật sự đã trở thành một phần của khán giả dưới sân khấu, dùng mọi các giác quan tận hưởng màn trình diễn.
Vô cùng mãn nhãn.
"Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533373/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.