"Cậu là ai?! Làm loạn trước phòng bệnh của ta. Có tin tôi gọi bảo vệ đến không?!!"
Ông Lý nghiêm mặt nhưng lại không giấu nỗi lo lắng, ông không biết người trước mặt là ai, những kẻ đến giám sát ông chưa từng có mặt cậu ta. Varel thản nhiên tách ra đưa hai tay lên đầu hàng.
"A, xin lỗi, tôi thật thô lỗ."
Gương mặt xinh đẹp xảy ra biến hóa vô cùng nhanh, tức khắc đã tóm lấy cổ áo ông Lý kéo người lên.
"Đừng có đe dọa tôi lão già!"
"Này, anh---/ Thanh niên trai tráng ban ngày ban mặt uy hiếp một người bệnh già! Không biết liêm sỉ!!" Từ Bạch Vũ muốn lên tiếng liền bị ông Lý cắt ngang.
*Rầm* Varel một tay đẩy mạnh khiến ông ngã vào xe lăn may mắn cậu phản ứng kịp thời đỡ được mới không bị mất thăng bằng ngã ra đất. Cả cậu và ông Lý đều chấn động nhìn người trông như ngọn cỏ đầu gió lại có thể lực không thua vận động viên cử tạ.
Không ổn, cực kỳ không ổn.
Một người già và một người mang thai tuyệt đối không phải đối thủ của tên này. Cậu lén bấm điện thoại nhắn tin gọi xuống quầy tiếp tân, hy vọng có thể gọi được bảo an lên. Varel trở về dáng vẻ yếu ớt mềm mỏng đặt tay lên vai ông Lý phủi phủi.
"Ông vừa rồi gào rất to đấy, sức khỏe phục hồi rất tốt nhỉ?"
"Cậu, cậu muốn gì?"
"Ây dô đúng rồi. Ngay từ đầu như vậy có phải dễ nói chuyện hơn không?"
Cậu ta đem ra một sấp hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533367/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.