Từ Bạch Vũ đi song song cùng với Từ Vũ Niên, vui vẻ tám chuyện.
"Tình huống vừa nãy đúng là nguy hiểm ghê."
"Còn cậu ta... Thế nào rồi anh?"
"Giảng viên và một số sinh viên khác đã đến đưa cậu ấy đi nghỉ ngơi. Sắc mặt không tệ lắm anh nghĩ sẽ sớm khoẻ thôi."
"..."
Y lảng đi làm cậu cảm thấy em trai hơi kỳ lạ.
"Cậu Nhật Minh đó là bạn thân của em sao?"
"Không hề. Em với cậu ta không thân thiết."
Vậy thì đúng rồi. Khi đưa Triệu Nhật Minh đi nghỉ, cậu đã vô tình nghe một số người bàn tán. Nói rằng Triệu Nhật Minh rất đố kỵ Từ Vũ Niên, luôn gây phiền phức cho mọi người.
"Nhưng em không ghét cậu ta." Y quay mặt sang hướng khác, nhỏ giọng lên tiếng.
Từ Bạch Vũ bật cười, gật đầu đồng tình.
"Anh biết."
"Làm sao anh biết?"
"Anh không nghĩ một người tồi tệ sẽ biết nói cảm ơn."
"Ừm. Mà hình như anh đến cùng một người nữa phải không? Anh ta đâu rồi?"
"Ý em là Triệu tiền bối? Anh ấy đã đi đến gặp BOD tổ chức buổi biểu diễn của học viện để bàn một vài vấn đề quan trọng."
"Phù. Không phải tổng giám đốc của anh đến là được."
Cậu lạnh sống lưng, e ngại mong rằng em trai sẽ không như những gì bản thân đang nghĩ tới.
"Tiểu Niên, em.. nghĩ thế nào về Cố Dục Thiên?"
"Em ghét anh ta."
"Em ấy còn không thèm suy nghĩ luôn!" Từ Bạch Vũ chết đứng khi nghe y tuyên bố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533341/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.