Nhà thờ Noah.
Xe dừng bánh trước cánh cổng lớn, từ bên trong nhà thờ một vị linh mục già dặn, gương mặt niềm nở chào đón những vị khách nghé thăm.
"Nhà thờ Noah rất hân hạnh được đón tiếp các vị."
"Rất hân hạnh được gặp ngài, linh mục Tần."
"Hướng về ánh sáng của Noah, xin chào mừng."
Cố Dục Thiên đứng ra đại diện chào hỏi. Linh mục từ tốn mời ba người vào trong.
"Mời, ông ấy đang chờ các vị ở thánh đường."
Sau khi tiến sâu vào giáo đường, dưới ánh sáng xuyên qua cửa kính là bức tượng thạch cao khổng lồ. Dưới chân tượng được điêu khắc rất nhiều hoa ban trắng, loài hoa này rất dễ gặp được ở nơi này. Có vẻ đây chính là biểu tượng của nhà thờ.
Gần đó có một người đàn ông đang đặt tay lên ngực, miệng lẩm nhẩm trong miệng. Khi người đàn ông kết thúc buổi cầu nguyện thì quay người lại, ánh mắt ôn hoà nhìn về phía cửa.
"Đã lâu không gặp, đứa trẻ của ta."
"Đã lâu không gặp thưa thầy."
Hai người đồng loạt cúi chào, trên đời này chỉ duy nhất người Cố Dục Thiên và Triệu Phong gọi một tiếng thầy _ Lão gia Lâm Húc (Chương 19).
"Khụ--Lũ nhóc các con hôm nay đến chơi cờ với lão già này sao?"
Lâm Húc cười khà khà chống gậy đứng dậy. Cố Dục Thiên nhanh tay đỡ lấy ông, hắn biết rõ tình trạng sức khoẻ hiện tại của Lâm Húc không được tốt, mới phải sử dụng đến gậy baton.
"Vâng. Đã lâu con chưa đánh cờ với thầy. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bung-sao-lai-to-roi/2533337/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.