Đệ tử loại này, ba ngày không đánh là leo lên nóc nhà lật ngói.
Vọng Ngưng Thanh mặt mày trắng bệch, không chút biểu cảm nhìn Hướng Ký Dương đang cùng nàng giằng co, lặng lẽ nuốt xuống một ngụm máu tanh trào lên cổ họng.
Nàng đã rút ra bài học xương máu khi lật xe ở chỗ Mộ Dung Thần, có thể động thủ liền quyết không thể cho đệ tử có thời gian lải nhải, nếu không bọn nhãi ranh này có thể sống sờ sờ lột một tầng da của ngươi.
Bởi vậy, mọi người chưa chưa kịp kinh ngạc vì biến cố trước mắt, hướng gió trong sân lại đột nhiên thay đổi.
Lấy chưởng giáo làm trung tâm, gió lạnh hội tụ như dòng xoáy, xen lẫn tuyết bay phất phới, ngay khoảnh khắc chạm vào vạt áo chưởng giáo đã nén lại thành kiếm khí mỏng mà sắc bén.
Gió kiếm xoay tròn hội tụ, nén lại, nén lại, rồi lại nén lại, cuối cùng trở nên mỏng hơn cả giấy, nhỏ hơn cả bụi, chỉ còn sót lại một tia sáng mỏng manh trên đầu ngón tay chưởng giáo.
Sự sắc bén thậm chí có thể cắt nứt cả không gian, bởi vậy khi “Một kiếm” này chém tới, Hướng Ký Dương liền hiểu rõ không ai có thể đối mặt trực tiếp với sự sắc bén của kiếm này.
Hắn nhanh chóng dời bước lùi lại, không màng huyết mạch bị bại lộ, không chọn thi triển pháp thuật phòng ngự, mà trực tiếp sử dụng thiên phú của mình, khiến bản thân ẩn mình vào “Hư vô”.
“Keng”, một tiếng tiếng kim loại va chạm rất nhỏ quanh quẩn ở bên tai, trong nháy mắt này, trời đất im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5034250/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.