Trong trận chiến trăng máu lần này, cái giá mà phái Thiên Xu phải trả quả thực quá thảm khốc, nhưng khác với mệnh quỹ ban đầu, lần này người bị ma khí xâm nhiễm, hôn mê bất tỉnh lại trở thành Không Dật. Tuy nhiên, điều thậm chí còn tuyệt vọng hơn cả 10 ngày trăng máu là, thông đạo giữa hai giới người và ma bị dư chấn của đại chiến xé toạc, 10 ngày trăng máu không phải là kết thúc, mà là bản nhạc dạo cho tranh chấp người ma, trăm họ lầm than.
“Hiện giờ, tính mạng của trưởng lão Không Dật như chỉ mành treo chuông, tiền tuyến biên thành càng là thương vong thảm trọng, biến thành địa ngục nhân gian. Cho dù như vậy, chưởng môn vẫn cố chấp giữ những lễ nghi phiền phức đó, đem thiên hạ thương sinh vứt bỏ như giày rách!”
Trưởng lão kia bước ra từ trong đám người đang cùng chưởng giáo giằng co trên bậc thang, lớn tiếng nói.
“Coi tính mạng đồng bào như bụi bặm, kẻ ghen ghét hiền tài, đức không xứng vị như thế, chỉ làm Thiên Xu hổ thẹn, sao xứng với ngôi vị chưởng giáo?!”
Không Dật đã đỡ cú đánh chí mạng của yêu ma Đại Thừa kỳ cho Không Nhai. Mèo nhỏ cho rằng Không Dật làm vậy là vì không muốn để sư tỷ bị người khác chê trách, nhưng Vọng Ngưng Thanh bác bỏ điểm này.
Không Dật cứu Không Nhai không phải bởi vì người khác, mà chỉ vì hắn là Không Dật. Ngay cả khi người đó không phải là Không Nhai, mà là một người nào khác, hắn cũng sẽ đưa ra quyết định tương đồng.
Vị sư đệ này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-bi-ep-co-noi-kho-rieng/5034249/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.