Trì Nguyệt không nhúc nhích, chỉ ngước mắt nhìn Kiều Đông Dương cao hơn cô rất nhiều.
Đài thiên văn chìm trong bóng đêm, dải ngân hà lặng lẽ lướt qua trong kính thiên văn.
Đây là một buổi đêm bình thường trên sa mạc, không khác những buổi đêm mà Trì Nguyệt đã trải qua ở nơi đây. Nhưng cô lại cảm thấy nó khác biệt, không giống những đêm yên lặng ôm chắn nghe tiếng bão cát ầm ầm, không giống những đêm mất ngủ nghe tiếng khóc nỉ non của mẹ...
Bởi vì có người đã nói, từ ngày hôm nay, anh có thể tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Câu nói này không chân thực nhưng anh lại là sự tồn tại chân thực. Cô ngửi thấy một mùi hương khác với hương thơm trên người cô, mùi hương này mạnh mẽ, thơm ngào ngạt như một ly rượu mạnh... Chỉ ngửi thôi đã thấy say.
Trì Nguyệt hít thở sâu, chậm rãi nhìn "cái nắp bằng thủy tinh" khổng lồ của đài thiên văn: "Đài thiên văn này không có cửa sổ sao?"
Đề tài bị kéo đi rất xa, cũng may đối phương lại là Kiều Đông Dương.
"Chỉ cần em muốn, ngày mai tôi sẽ sai người xây một cái cho em."
Thành phố hàng không vũ trụ Trời Sao nằm trong khu vực sa mạc của huyện Cát Khâu, vị trí địa lý cao hơn mặt nước biển nên là địa điểm tốt nhất để quan sát thiên văn. Đài thiên văn lại là nơi cao nhất của Thành phố hàng không vũ trụ, trong điều kiện khí hậu khắc nghiệt của sa mạc, cấu trúc thiết kế không chỉ có cảm giác khoa học kỹ thuật mạnh mẽ mà còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-det-ngan-ha-cho-em/1025845/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.