Nhân viên bán hàng nhịn không được nhìn Nam Nam vài lần, nói: "Con trai của chị thật đáng yêu."
Viêm Cảnh Hi đang muốn trả lời, nghe giọng nói thanh thúy của cô bé bên cạnh truyền đến, nói: "Ba, cô ấy đã làm mẹ người ta, làm vợ người khác rồi, ba đừng nhìn chằm chằm vào dì đó nữa, kiếp trước mắt con bị sao lại tìm phải một người đàn ông trăng hoa như ba, con đi siêu thị mua một ông chồng còn mạnh mẽ hơn ba, mua về xài không tốt vẫn có thể trả lại hàng nữa."
Viêm Cảnh Hi nhìn về phía cô bé nhỏ kia, tuổi không khác Nam Nam lắm, mập mạp, cái đầu tròn tròn, đôi mắt đen nhánh, rất sống động, rất có sức sống.
Lũ trẻ ngày nay làm sao vậy? Đều trưởng thành rất sớm.
Viêm Cảnh Hi bưng khay KFC đặt lên bàn tròn gần bàn cô bé, di động của cô vang lên, cô thấy là của Lục Mộc Kình, liếc qua Nam Nam đang đi rửa tay.
Viêm Cảnh Hi trả lời điện thoại.
"Đang ở đâu?" Lục Mộc Kình dịu dàng hỏi.
"Bên ngoài." Viêm Cảnh Hi lời ít mà ý nhiều.
"A." Lục Mộc Kình cười một tiếng, cũng biết từ bên ngoài mà cô nói này, như là đang giấu giếm điều gì, cô không nói, anh cũng không miễn cưỡng.
"Nửa tiếng sau anh đến đón em, nói qua địa chỉ đi." Lục Mộc Kình trực tiếp chuyển chủ đề.
Viêm Cảnh Hi nhìn về thời gian trên điện thoại di động, mới có 4 giờ, ghét bỏ nói: "Anh lại trốn việc à."
"Mất việc có thể tìm thêm, nếu như em chạy mất, anh biết đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1125009/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.