Viêm Cảnh Hi: "..."
Lục Mộc Kình nằm không cũng trúng đạn!
Mẹ cô bé sửng sốt, nhìn về phía Viêm Cảnh Hi, vốn đang ôn hòa nhã nhặn, hiện tại bị kích thích không cách nào yên ổn, bay thẳng đến mắng Viêm Cảnh Hi: "Cô dạy con mình thế nào vậy hả? Nhà dột từ nóc!"
"Nam Nam không phải cố ý." Viêm Cảnh Hi giải thích nói.
Mẹ cô bé cười nhạo, nói: "Vậy mà còn không phải cố ý, muốn cố ý có phải nhỏ như vậy đã biết cường x* rồi không?"
*Cường x: Là hiếp dâm í ạ.
"Con gái cô xấu như vậy, mắt cháu cũng không mù, sao có thể đi cường x nó!" Nam Nam phản bác.
Mẹ cô bé nghe thấy có người nói con gái cô ta xấu, rất không bình tĩnh, nói với cô giáo Ân: "Trong lớp các người có đứa trẻ như vậy, con tôi không thể học trong môi trường này được."
"Dì à, dì rất biết nhìn xa trông rộng nha, đi thong thả, không tiễn ạ, thượng lộ bình an." Nam Nam nói, chán chết tựa trên tường.
"Dựa vào cái gì mà Phi Phi nhà chúng tôi đi, là cháu đi đó." Mẹ cô bé nói xong, nhìn về phía cô giáo Ân, quyết tuyệt nói: "Các người phải đuổi đứa nhỏ này ngay, nếu không, Phi phi chúng tôi và Lượng Lượng đều chuyển trường."
Cô giáo Ân cũng rất bất đắc dĩ, nói: "Chỉ là chút chuyện nhỏ, đừng tổn thương hòa khí, đều là con nít."
"Con nít?" Mẹ cô bé chỉ vào Viêm Cảnh Hi, mắng: "Có người mẹ như vậy ở đây, không dạy giỗ con trai cho tốt, gần mực thì đen gần đèn thì sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1125008/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.