"Nữ hiệp, bình tĩnh, cái đó, hiệp nghị của tớ và anh ta mặc dù đã ký kết, nhưng là từ sau khi tớ tốt nghiệ mới bắt đầu có hiệu lực, giờ anh ta tự do nói và hành động. Dù anh ta tìm một trăm cô gái, cũng không liên quan đến hiệp nghị." Viêm Cảnh Hi nheo mắt lại, dịu dàng nói.
"Cậu không nói sớm!" Chu Gia Mẫn cao giọng, bất bình tĩnh nói: "Tớ nghe quỷ khóc sói gào ở cửa phòng bọn họ nửa tiếng đồng hồ rồi!"
"Nguôi giận, ngươi đối với tớ tốt như vậy, tớ mời cậu ra ngoài ăn khuya." Viêm Cảnh Hi trấn an nói.
"Cậu không cần bồi giáo sư?" Chu Gia Mẫn nghe thấy một ít âm thanh bên ngoài, nghi ngờ hỏi.
"Anh ấy đi về rồi." Viêm Cảnh Hi nói.
"Ha ha, sao tớ lại nghe ra một ít cảm giác mất mát nhỉ?" Chu Gia Mẫn trêu chọc nói, "Đúng rồi, chuyện tớ nói với cậu, tiến triển thế nào rồi?"
Viêm Cảnh Hi nhớ đến chuyện mình làm buổi chiều, mặt ửng đỏ, "Muốn biết? Gặp mặt rồi nói."
"Được, cậu đợi tớ một tí, hôm nay tớ kiêm chức ở Tướng Quân Lệnh, lát nữa đến phòng tài vụ lấy tiền." Chu Gia Mẫn nói câu này, dừng lại một chút, giọng nói trở nên căng thẳng một ít, nói: "Cảnh Hi, hình như không đúng lắm."
"Làm sao vậy?" Viêm Cảnh Hi không hiểu hỏi.
"Vừa rồi từ trong thang máy lao ra bảy tám người, có vài người vác theo camera chuyên dụng, bọn họ đi đến phòng Lục Hựu Nhiễm... Trời ạ, thẻ phòng bọn họ cũng có. Cảnh Hi, cậu đợi tớ một chút nha." Chu Gia Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1125004/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.