Lục Hựu Nhiễm dừng chiếc Maserati trước cổng trường.
Anh ta dựa vào cửa xe, ngon tay thon dài kẹp điếu thuốc lá, dưới chân rất nhiều tàn thuốc, vẫn là bộ tây trang xanh đen ngày hôm qua, có chút nếp nhăn, đã cởi áo khoác ngoài xuống, gỡ bỏ hai cúc áo trên cổ, vẫn tự phụ kiêu căng như lúc bình thường, có một loại mĩ cảm chán chường.
Lúc Viêm Cảnh Hi nhìn thấy anh ta, anh ta cũng ngước mắt, thấy Viêm Cảnh Hi, gảy rớt tàn thuốc, sải bước đi tới, ánh mắt lạnh lùng khóa lấy Viêm Cảnh Hi hỏi: "Rốt cuộc ngày hôm qua em ở bệnh viện nào, tôi tìm tất cả bệnh viện cũng không tìm được em."
Viêm Cảnh Hi mơ màng chớp mắt một cái, nâng mày hỏi: "Anh tìm tôi làm gì, không cần phải nói cho tôi biết, anh đã tìm tôi cả đêm, anh như vậy khiến tôi thụ sủng nhược kinh, trai tim yếu ớt này chịu không nổi đâu, nếu không, Lục thiếu gia ngài bình thường một chút đi?
Lục Hựu Nhiễm cũng không rõ tại sao mình tìm hết bệnh viện này đến bệnh viện khác đều không tìm được, liền ở cổng trường đợi cô, phiền não nhướn mày, giọng nói không kiên nhẫn hỏi: "Ngày hôm qua rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cô bị kẻ chết tiệt nào bỏ thuốc, bản thân có biết không?"
Cô bị người khác bỏ thuốc?
Chẳng trách cô nghe Vương Triển Nghệ nói cho cô uống thuốc an thần.
Viêm Cảnh Hi trả lời: "Tôi bị người ta đánh thuốc mê sau đó cái gì cũng không nhớ, may mà được cứu kịp thời, một chút tôi xin nghỉ, đến đồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124927/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.