Ngón tay Lục Mộc Kình nhẹ gõ trên bàn, sau khi trầm tư một lúc, nói: "Gần đây Lục thị có một hạng mục mới bên nước ngoài, cậu qua bên đó..., tôi sẽ nghĩ cách cho cậu quay về phòng tài vụ."
"Nhưng Dương Dương còn nhỏ, một hạng mục ít nhất cũng phải hơn một năm?" Lý Tình Uy lo lắng nói.
Lục Mộc Kình giương lên nụ cười, "Nếu như cậu lo lắng như vậy, tôi sẽ để tiểu Thanh và Dương Dương đi cùng với cậu."
Lý Tình Uy: "..."
Viêm Cảnh Hi ở trong cửa, nghe được cuộc nói chuyện của hai người họ.
Cô nghe được, từ đầu đến cuối giọng nói Lục Mộc Kình đều bình thản, ôn hoà hiền hậu, phát huy sự ưu nhã, khoan dung, từ ái của trưởng bối đối với hậu bối vô cùng nhuần nhuyễn, nhưng những câu đó đều không thể kháng cự được áp lực.
Kỳ thực, để Lý Tình Uy ra nước ngoài cũng tốt, nếu không... sự việc của hắn bị bại lộ, tiểu tam kia lại qua đây náo loạn, chỉ sợ một ngày yên bình hắn cũng không có.
Lục Mộc Kình xử lý chuyện vướng tay chân trở nên thuận tiện khiến Viêm Cảnh Hi thật sự bội phục, trầm ổn, cơ trí, trong ôn nhuận lại có sự bá đạo vô hình.
Viêm Cảnh Hi xoay người mở tủ ra, thấy bên trong túi quà có một chiếc áo ngực màu đen, áo cánh dơi màu hồng làm bằng tơ lụa cùng với quần short trắng.
Cô vào phòng vệ sinh thay đồ, sau khi rửa mặt liền cột tóc đuôi ngựa, chờ đến lúc Lý Tình Uy rời khỏi mới mở cửa ra ngoài.
Lục Mộc Kình nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-1-cham-tay-thanh-yeu/1124920/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.